gió ấm không bằng anh thâm tình ngoại truyện 2

Tại trường bay Hải Thành.

Quý Noãn ngồi ở cái ghế nhiều năm ngoài cửa ngõ trường bay, nước đôi mắt nước mũi ròng rã ròng rã, cô vẫn khóc chục phút đồng hồ thời trang rồi.

Bạn đang xem: gió ấm không bằng anh thâm tình ngoại truyện 2

Mặc Cảnh Thâm đã và đang dụ dỗ cô chục phút, sau cuối nên bảo chị Trần chuồn mua sắm mang đến cô một ly sữa. Quý Noãn một vừa hai phải tợp một vừa hai phải thút thít, tảo chuồn ko thèm nhằm ý cho tới anh.

Chị Trần ở cạnh dở khóc dở cười cợt ko biết nên làm thế nào.

Phong Lăng và Lệ Nam Hành chuồn thoát khỏi cổng trấn áp ở cửa ngõ thương chính, khi đi ra cho tới cửa ngõ thì thấy cảnh tượng này.

“Yo, sao tranh cãi nhưng mà cãi cho tới tận trường bay thế này?” Lệ Nam Hành nhét một tay vào trong túi quần, tiếp cận.

Phong Lăng cũng thấy Quý Noãn đang được khóc, còn tưởng xẩy ra chuyện gì, cho dù sao thì Quý Noãn nhưng mà cô quen thuộc cũng ko nên là kẻ quí khóc. Cho cho dù bắt gặp bất kể chuyện gì ko vui mừng, cô ấy đều hoàn toàn có thể Chịu đựng đựng, sao lại ngồi khóc ở trên đây thế này.

“Sao thế? Có chuyện gì vậy?” Phong Lăng tiến thủ cho tới, thấy đôi mắt Quý Noãn đều vẫn đỏ hỏn cả lên.

Quý Noãn coi cô, thút thít, vững chắc vì thế khóc lâu nhưng mà giờ dường như không thổ lộ khá, Mặc Cạnh Thâm ngồi sát bên ngay tắp lự coi Lệ Nam Hành: “Dạo này thấy đôi mắt thế nào là rồi?”

Lệ Nam Hành nhếch miệng: “Cũng ổn định rồi, bao nhiêu ngày sau khoản thời gian phẫu thuật còn khá nhòa nhòa, giờ vẫn phục sinh lại tương đối rồi. Ngoài những khi người sử dụng đôi mắt quá đáng thì thấy khá ngứa rát đi ra thì cũng ko không giống gì bao nhiêu.”

“Bác sĩ Yorkser thưa thế nào?”

“Bảo vẫn nên xoa bóp vật lý cơ phía bên ngoài khoảng chừng nhì mon, tuy nhiên giờ hầu hết không hề tác động gì cho tới sinh hoạt hằng ngày nữa.” Lệ Nam Hành một vừa hai phải thưa một vừa hai phải coi qua chuyện Quý Noãn: “Sao? Cậu chọc phu nhân cậu khóc đấy à?”

Chị Trần đứng cạnh tất tả nói: “Lần này, ko biết đứa nhỏ bé nhập bụng cô Mặc là vị tổ tông nào là nhưng mà kể từ khi cô ấy có bầu cho tới giờ, tâm lý nhạy bén hơn nhiều. Tôi nghĩ về vững chắc phiên này cô ấy ọe nghén nặng nề quá nên thế. Bình thông thường, nếu như cô ấy mong muốn nên ăn những gì nhưng mà ko mang đến cô ấy ăn cô ấy cũng khóc. Vừa rồi, cô Mặc thấy phía bên ngoài đem buôn bán trà sữa, thưa mong muốn tợp. Anh Mặc thấy cô ấy đang được có bầu thời kỳ đầu, tợp trà sữa thì ko chất lượng tốt nên ko mang đến cô ấy tợp, thế là cô Mặc khóc luôn luôn ở trên đây.”

Lệ Nam Hành: “…”

Phong Lăng: “…”

Lệ Nam Hành liếc đôi mắt coi Quý Noãn, người đang được một vừa hai phải tợp sữa, một vừa hai phải dỗi ko thèm nhằm ý cho tới Mặc Cảnh Thâm: “Phụ phái nữ có bầu kinh sợ thế à?”

Mặc Cảnh Thâm lại cực kỳ điềm đạm, lãnh đạm coi anh: “Chờ Phong Lăng có bầu, cậu tự động cảm biến demo.”

Phong Lăng: “…”

“Phong Lăng căn nhà tôi ko quí mếu máo đâu, không dừng lại ở đó tợp ly trà sữa thì đem sao, trà sữa buôn bán ở ngoài cũng không tồn tại lá trà thiệt, cậu chớ đem bạc đãi mồm phu nhân cậu.” Lệ Nam Hành một vừa hai phải thưa một vừa hai phải coi xung xung quanh, thấy điểm buôn bán trà sữa, nể mặt mũi Quý Noãn, anh tấp tểnh mua sắm mang đến cô ấy một ly. Dù sao thì coi dáng vóc mếu máo, đôi mắt mẩn đỏ lên của cô nàng này cũng thiệt xứng đáng thương.

Xem thêm: Giày nữ cao cấp tại Hà Nội với các thương hiệu đình đám thế giới

“Ôi, anh Lệ thực sự người không được thực hiện phụ vương nên không hiểu nhiều những chuyện này. Hiện bên trên, thực sự cô Mặc ko thể tợp những tính năng này được, không dừng lại ở đó phụ phái nữ khi có bầu thèm ăn nhiều loại lắm. Dạo này cô ấy toàn quí ăn khoản món ăn lặt vặt ko lau chùi và vệ sinh, anh Mặc cũng chỉ mong muốn chất lượng tốt mang đến cô ấy…”

Chị Mặc còn ko dứt lời nói, Quý Noãn vẫn ngoạc mồm đi ra khóc, cô ấy ôm Phong Lăng khóc coi cực kỳ tủi thân thuộc.

w●ebtruy●enonlin●e●com

Mặc Cảnh Thâm quay trở lại coi phu nhân bản thân, thấy cô ấy thực hiện nũng với Phong Lăng, gân xanh rì trán đều rung rinh lên, vẫn thế anh tao còn sẽ có được góc nhìn cười cợt nhạo, lạnh lùng của Lệ Nam Hành.

Mặc Cảnh Thâm lạnh lẽo lùng trừng lại, ko thưa gì, góc nhìn lại rõ nét như đang được nói: Không tất tả, cậu cũng chuẩn bị cho tới lượt rồi.

Chị Trần đứng cạnh bất lực cười cợt, như vẫn sớm quen thuộc kể từ lâu: “Phụ phái nữ nhưng mà, khi có bầu tư tưởng yếu ớt lắm, nhất là dạo bước này anh Mặc còn ko mang đến cô ấy ôm An An với Ninh Ninh chuồn ngủ. Người u chắc hẳn rằng tiếp tục cực kỳ lạc lõng, tâm lý khi có bầu khó khăn rời ngoài khá kích động… Bình thông thường cá tính cô Mặc rất tuyệt, Lúc có bầu đem quấy anh Mặc một chút ít, thực hiện nũng gì này cũng rất giản đơn thương.”

Nghe thấy chị Trần thưa bản thân xinh đẹp, Quý Noãn còn khóc vĩ đại hơn: “Giờ tôi đã thử u trẻ con con cái rồi còn xinh đẹp gì chứ…”

Nhìn Quý Noãn khóc, Phong Lăng cũng khá nghệt đi ra, cô tất tả vỗ vai cô ấy: “Được rồi, chớ khóc nữa, chị còn khóc nữa là em không đủ can đảm tưởng tượng trong tương lai em nhưng mà có bầu tiếp tục thế nào là đâu. Rõ ràng trước đó chị đem bao nhiêu Lúc khóc đâu, có bầu không dễ chịu thế cơ à?”

Quý Noãn bỗng nhiên ngừng khóc, ngước đầu lên, banh vĩ đại hai con mắt đỏ hỏn au coi cô một khi, sụt sịt, rồi lại lùi đi ra, lấy bao nhiêu tờ khăn ăn kể từ điểm chị Trần, vệ sinh mũi, sau này lại coi Phong Lăng, coi bụng bản thân, người sử dụng giọng mũi nghèn nghẹn hỏi: “Thế em có bầu rồi à?”

Phong Lăng khá lúng túng: “Chưa…” Rồi cô lại ngắc ngứ, như thể đang được tự động nghi ngại ngờ: “Chắc là… ko đâu.”

Dạo mới gần đây, cô với Lệ Nam Hành thông thường xuyên thực hiện chuyện cơ, không dừng lại ở đó bọn họ còn ko người sử dụng phương án rời bầu. Trước trên đây, phiên nào là cô cũng đều để ý, trong cả khi ở nhập rừng anh cũng khá tôn trọng tâm trí của cô ý, ko hề nhằm nhập nhập, giờ… khụ… Phong Lăng cũng không đủ can đảm chắc hẳn rằng tôi đã có bầu ko, cho dù sao thì trước đôi mắt cô vẫn chưa tồn tại những phản xạ của những người có bầu.

Ít nhất thì thời điểm hiện tại cô không tồn tại những phản xạ loại ọe nghén hoặc mếu máo như Quý Noãn.

Quý Noãn sụt sịt, lại coi Phong Lăng, nghẹn ngào: “Em gầy còm quá, ko chất lượng tốt mang đến việc có bầu, nên ăn nhiều một chút ít vừa mới được.”

Phong Lăng khẽ cười: “Chẳng nên khi chị mới nhất có bầu cũng khá gầy còm cơ sao?”

Chị Trần đứng sát bên xen vào: “Dạo này cô Mặc ăn nhiều lắm, tuy nhiên đem ăn thế nào thì cũng ko bự, trước đó khi có bầu An An với Ninh Ninh, ngày nào là cô ấy cũng rất được anh Mặc tu dưỡng đầy đủ loại thực phẩm và thiết bị đủ chất, vẫn ko bự lên được. Hình như nhập cả quy trình có bầu, cô ấy chỉ tăng đem chục cân nặng, sinh kết thúc còn ko không còn mon cữ vẫn về lại thể trọng thuở đầu. Lần này cũng như vậy, ngày nào thì cũng ăn ăn uống hàng ngày tợp tuy nhiên cũng ko bự nổi.”

Xem thêm: Review giày Air Force 1 cổ thấp chân thực từ A - Z

Phong Lăng coi Quý Noãn cười cợt, Quý Noãn lại ngồi tợp sữa của tớ, một vừa hai phải tợp một vừa hai phải thưa với Mặc Cảnh Thâm: “Em vẫn mong muốn tợp trà sữa, tính năng này ngọt quá.”

Trong đôi mắt Mặc Cảnh Thâm tràn ngập ý cười cợt đẫy nhẫn nại, tuy nhiên tiếng nói lại trang nghiêm và lạnh lẽo lùng: “Không được.”

Thấy Quý Noãn lại chuẩn bị khóc cho tới điểm, Phong Lăng tất tả ngồi xuống cạnh Quý Noãn, thủ thỉ nhằm dời sự để ý của cô ý ấy.